Chương 740: Gió sinh hỏa thế - Truyen Dich
Đại Phụng Đả Canh Nhân - Cập nhật ngày 15 Tháng 3, 2025
Hổ Yêu Vương bộc phát nộ khí một cách khoa trương đến bất thường, đồng thời cũng hiển nhiên đã phán đoán sai về Kế Duyên. Dù kiếm kia của hắn có kinh diễm, nhưng thực tế tổn thương lại chẳng đáng bao, chỉ có thể coi là sượt da, ngay cả di chứng cũng không có. Nơi này là địa đầu Nam Hoang, xung quanh yêu ma vô số, chẳng lẽ để bọn hắn chạy thoát hay sao?
Hổ Yêu Vương thầm nghĩ, để cho ta bị chế nhạo trước mặt đông đảo yêu ma, nếu không giết đám tiên nhân này thì khó mà xả được cơn hận trong lòng. Chờ giết bọn chúng xong, ta sẽ đi tìm cái kia ma tể tử cùng Lục Ngô.
Giờ phút này, Hổ Yêu Vương thấy yêu khí của mình cường đại đến mức khiến các Yêu Vương khác cũng phải ghé mắt giật mình, nộ ý không những không giảm mà cuồng ngạo chi khí còn tăng lên đến cao điểm.
“A a a a… Ha ha ha ha ha…”
Kế Duyên nhìn Mãnh Hổ Yêu kia khoa trương yêu khí đến mức này, cũng không khỏi khẽ nhíu mày. Không phải hắn sợ, mà là trước đây hắn không ngờ Yêu Vương này lại có thể khoa trương đến vậy.
“Cái này Mãnh Hổ Yêu không đơn giản a, khó trách dám lớn lối như vậy.”
Cư Nguyên Tử sắc mặt cũng ngưng trọng hẳn lên, nếu xét theo yêu khí này mà nói, xác thực có vốn liếng để phách lối. Luyện Bách Bình đứng bên cạnh nhìn về hướng Yêu Vương, bấm đốt ngón tay một cái rồi cũng chau mày.
“So với Yêu Vương này, Luyện mỗ ngược lại quan tâm hơn hai yêu ma bên cạnh hắn vừa rồi. Không có một kẻ nào là giản đơn cả.”
Kế Duyên liếc nhìn Luyện Bách Bình, ánh mắt lại lần nữa trở về với bầu trời phương xa, nơi yêu khí đã như mây lửa.
“Vẫn là nên đối phó với khó khăn trước mắt này thôi. Hổ Yêu này rõ ràng không bình thường, nếu đông đảo đại yêu quần công, chúng ta có lẽ chạy thoát không thành vấn đề, nhưng Tiểu Tam thì khó nói rồi.”
Giang Tuyết Lăng ánh mắt bén nhọn nhìn quanh bầy yêu.
“Vậy thì xin Kế tiên sinh xem trọng tình nghĩa Nguyệt Mi Tông ta đã đặc biệt tiễn ngươi một đoạn đường, không cần lo lắng gì cả, ít nhất ra tay đem Hổ Yêu Vương kia bắt lấy.”
“Chính là ta không động thủ, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho ta.”
Kế Duyên nói một cách bình tĩnh, sát tâm đã nổi. Hắn không định dùng Khổn Tiên Thằng, nếu không dù trực tiếp trói Yêu Vương lại, trong tình huống bầy yêu Nam Hoang vây quanh, ngược lại chưa chắc thích hợp để giết hắn. Vậy nên, trực tiếp chém giết bằng kiếm trong va chạm, hoặc dùng Tam Muội Chân Hỏa thiêu chết, đều có thể chết sạch gọn, dù sau này còn muốn giữ bầu không khí hài hòa với Yêu tộc Nam Hoang, cũng có thể nói là do đấu pháp hung hiểm, không tốt thu tay.
Một bên khác, khiếp sợ trước khí thế của Mãnh Hổ Yêu Vương, toàn bộ yêu ma tà khí xung quanh đều bớt phóng túng đi một chút, coi như ngầm thừa nhận ủng hộ việc Yêu Vương muốn giết tiên.
Chỉ có Diệu Vân là bản năng cho rằng, dù thực lực của đầu man hổ giờ phút này có vẻ như tăng vọt một mảng lớn, nhưng đối đầu với vị Kiếm Tiên kia tuyệt đối không có kết cục tốt, làm không tốt là sẽ chết. Diệu Vân Yêu Vương dù không tính là có quan hệ tốt với Mãnh Hổ Yêu Vương, nhưng hôm nay không chỉ là chuyện của một yêu quái, mà là chuyện liên quan đến cả vùng Nam Hoang này, thậm chí nói cao hơn là chuyện thể diện của Yêu tộc.
“Lục Hổ, tiên nhân kia không thể địch lại đâu, chẳng lẽ ngươi không thấy ta đã đúng một kiếm với hắn rồi sao?”
Mãnh Hổ Yêu Vương nghe thấy tiếng truyền âm trong tai, tựa như không nghe thấy gì cả, một lát sau mới quay đầu khinh miệt nhìn Diệu Vân, dù không nói gì, nhưng ánh mắt kia chính là ánh mắt dành cho kẻ yếu.
“Hôm nay ta sẽ nếm thử Kiếm Tiên chi huyết, cho dù ngươi là Chân Tiên thì sao chứ? Chúng yêu ma, theo ta lên! Gào——”
Đến giờ phút này, Mãnh Hổ Yêu Vương ngược lại giống như đã bình tĩnh lại, thoại âm vừa dứt, cả người đã biến mất khỏi không trung.
Hô… Hô… Hô…
Toàn bộ khu vực giờ phút này giống như vừa trải qua bão tố, cuồng phong tàn phá, chân trời mờ mịt một mảnh, không có ánh nắng cũng không có tia chớp. Thêm vào việc không thấy rõ Yêu Vương ở đâu, đủ loại yêu ma lơ lửng trên không trung, yêu quang ma quang phảng phất trở thành nguồn sáng duy nhất.
Bốn người Kế Duyên đứng trên đỉnh đầu Thôn Thiên Thú thì không sao, nhưng đám đệ tử Nguyệt Mi Tông nấp sau lưng họ nhờ pháp ẩn thân Ngọc Hoài Thái Hư thì khẩn trương vô cùng, không biết Sư Tổ và các vị trưởng bối nhà mình sẽ ứng phó ra sao.
Nhưng ngay sau đó, Kế Duyên và những người khác đột nhiên đều nhìn xuống phía dưới, rồi một tiếng vang thật lớn “Ầm ầm…” vang lên, mọi người dưới chân rung chuyển dữ dội.
“Ô a…”
Tiếng kêu thống khổ của Thôn Thiên Thú thu hút sự chú ý của mọi người, còn Kế Duyên thì trực tiếp thả người nhảy ra khỏi trán Thôn Thiên Thú, ống tay áo quét qua rồi đưa tay chộp lấy, như thể bắt lấy một cơn gió, tóm lấy một đầu vòi rồng trong cuồng phong rồi kéo mạnh xuống.
“Ầm…”
Khí lưu va chạm khiến thân hình Hổ Yêu hiện ra, giờ phút này hắn như hòa làm một thể với cuồng phong, yêu phong tràn ngập yêu khí của hắn, lợi trảo điên cuồng huy động, yêu phong vô tận mang theo sức lực cuồng dã, tựa như từng đạo đao quang đánh về phía Kế Duyên.
Nhưng đối mặt với công kích dày đặc và đáng sợ như vậy, được xưng tụng là phong nhận, Kế Duyên vẫn đứng im tại chỗ. Loại công kích không mang theo chân ý nào với hắn mà nói căn bản không có chút uy hiếp nào, không cần kiếm pháp chống lại, cũng không cần bí pháp hộ thân, trực tiếp miệng mang sắc lệnh khẽ nói ra một chữ “Tán”.
Ngay sau đó, toàn bộ “đao quang” trước mặt Kế Duyên đều hóa thành một trận gió nhẹ, chầm chậm quét qua y sam tóc dài, ngoài sự thanh lương thì không có bất kỳ cảm giác gì.
“Ha ha ha, quả nhiên có chút môn đạo, đều nói tiên giả đắc ‘Thật’ là rõ ràng đạo diệu, ha ha ha, có thể giết một Chân Tiên thật sự quá tốt rồi!”
Hổ Yêu cuồng tiếu, trong lúc này, càng lúc càng có nhiều yêu ma xông lên, bắt đầu công kích Thôn Thiên Thú, số lượng và mật độ đều vượt xa lần trước, thậm chí còn có hai vị Yêu Vương cùng nhau ra tay, mục tiêu chủ yếu là ba vị đại tu sĩ Tiên Đạo còn lại trên đỉnh Thôn Thiên Thú.
Đây không phải là bầy yêu bình thường, thậm chí không phải là yêu vật hóa hình bình thường. Dù không có danh xưng toàn bộ đại yêu khoa trương như vậy, nhưng đạo hạnh của chúng cũng không hề kém.
Cho dù là Giang Tuyết Lăng, Cư Nguyên Tử và Luyện Bách Bình với tu vi như vậy, đối mặt với hàng trăm yêu quái này, cũng cảm thấy hết sức nhức đầu, huống chi còn có hai Yêu Vương, chỉ có thể dốc toàn thân pháp lực chống đỡ.
“Ầm…” “Ầm…” “Ầm…”
Không thể không nói, Mãnh Hổ Yêu Vương trên không trung xác thực rất không bình thường, độn pháp của hắn như dung nhập vào cuồng phong, vô ảnh vô hình, mỗi lần hiện thân thi triển yêu pháp lại thế đại lực trầm, phảng phất trút xuống hàng tấn yêu lực không tiếc tiền.
Tiếng gào thét chấn động cả đất trời, lợi trảo sắc bén, thậm chí là ngẫu nhiên xuất hiện bên cạnh Kế Duyên rồi trực tiếp dùng bốn trảo tấn công và cắn xé. Thủ đoạn công kích rất giản dị, rất giống thủ pháp của dã thú nguyên thủy, nhưng uy năng ẩn chứa bên trong khiến Kế Duyên cũng phải nhíu mày.
Chỉ có điều, từ sau khi Tụ Lý Càn Khôn thực sự hoàn thành, Kế Duyên phát hiện chỉ cần mình muốn mở rộng tay áo mà không cần ra tay, đối mặt với những công kích khoa trương bằng yêu võ chi pháp này, một đôi tay áo cũng có thể giúp hắn trở nên thành thạo điêu luyện, tay áo rộng lớn quét qua hất lên, toàn bộ công kích của Hổ Yêu Vương tựa như người thường vung tay đánh vào tấm ga giường, hư không chịu lực.
Đồng thời, Kế Duyên còn có một loại thể nghiệm kỳ lạ. Hổ Yêu có lẽ không cảm nhận được, nhưng Kế Duyên lại cảm thấy tinh thần mình cao lớn hơn, phảng phất vung tay áo nhìn một con hổ nhỏ xinh không ngừng lao vào mình, nhưng lại không ngừng đánh vào tay áo hắn.
Cuộc tấn công mới bắt đầu được hơn mười nhịp thở, Hổ Yêu đã công kích ít nhất hơn trăm lần, mỗi lần nhiều nhất chỉ khiến Kế Duyên từ vị trí lơ lửng trên không trung bị đẩy lùi vài trượng, trông Kế Duyên như một hạt bồ công anh phiêu diêu trong gió, nhưng thực tế Hổ Yêu chưa một lần công kích thành công.
Điều này khiến Hổ Yêu càng thêm giận dữ, càng thêm nóng nảy, mỗi lần đều tăng thêm uy lực. Hắn biết rõ tiên nhân kia chắc chắn đã dùng tiên pháp cao thâm để ngăn địch. Pháp thuật của tiên nhân, một là lực, hai là cảnh, đã là cảnh giới cũng là tâm cảnh, chỉ cần làm loạn tâm cảnh của hắn.
“Ngươi sợ hãi rụt rè chỉ thủ không công, Chân Tiên cũng chỉ có như thế này thôi sao? Chẳng lẽ ngươi muốn vì đám đạo hữu tiên nhân kia nhặt xác hay sao!”
Hổ Yêu giận mắng không ngừng, nếu tạm thời không thể làm gì Kế Duyên, thì tốt nhất là khiến hắn phân tâm, nếu không thì đợi đến khi giết chết những tiên nhân khác và Thôn Thiên Thú kia, rồi đến đè chết Kế Duyên.
Kế Duyên liếc nhìn về phía Thôn Thiên Thú, chỉ mười mấy nhịp thở mà đã khiến Thôn Thiên Thú thân như núi kia da tróc thịt bong, đại địa bên dưới tựa như mưa máu, còn tiên quang trên trán Thôn Thiên Thú cũng như ẩn như hiện dưới yêu quang kinh khủng.
Kế Duyên tính toán thời gian hẳn là không sai biệt lắm, kéo dài nữa thì không phải là Thôn Thiên Thú lịch kiếp độ kiếp nữa, mà là trực tiếp chết trong kiếp. Vậy nên, hắn lại lần nữa nhìn về phía Hổ Yêu đang công kích mình, trên mặt lộ ra một nụ cười.
Nụ cười ôn hòa này trong mắt người thường lại khiến Hổ Yêu đột nhiên cảm thấy sợ hãi, vô ý thức từ bỏ đợt tiến công sắp tới, trốn vào cuồng phong thối lui, xem ra Kiếm Tiên kia rốt cục muốn xuất kiếm.
“Kỳ thực, nếu xét về yêu quái, ngươi xác thực lợi hại, chỉ có điều Kế mỗ vừa vặn có một vài thủ đoạn khắc chế ngươi…”
Kế Duyên nói đến đây thì dừng lại, rồi âm thanh vang vọng khắp nơi.
“Còn không ngừng tay?”
Đương nhiên không ai nghe Kế Duyên, bầy yêu sẽ không để ý tới hắn, còn Giang Tuyết Lăng và những người khác bị bức bách phải tự vệ nên không thể thu tay lại.
Kế Duyên sớm đã đoán trước như vậy, mặt mũi lễ nghĩa cũng đã cho đủ. Trên mặt Kế Duyên ửng lên một trận hồng nhạt, há miệng phun ra một đạo hỏa diễm màu đỏ xám.
Độn pháp của Hổ Yêu đặc thù, mau lẹ vô tung, vận kiếm chưa hẳn có thể trực tiếp khóa chặt khí cơ, nhưng dùng Tam Muội Chân Hỏa thì khác.
“Cái gọi là gió sinh hỏa thế, ngươi đây là tự chịu diệt vong.”
Lời nói của Kế Duyên rất nhẹ, đi kèm với tiếng nói là ngọn lửa đón gió điên cuồng phát ra, nhanh chóng quét sạch bạo phong mà Mãnh Hổ Yêu Vương mang theo. Vì sức gió quá mạnh, chỉ trong nháy mắt, cả bầu trời gần như đỏ xám, một loại rung động trực diện tử vong trong nháy mắt sinh ra trong lòng tất cả mọi người trừ Kế Duyên, bao gồm cả Thôn Thiên Thú và ba tiên tu.
‘Ngự hỏa?’
Trong lòng Mãnh Hổ Yêu Vương như vực sâu lay động, dù đã sớm lui ra, nhưng trong nháy mắt xung quanh đều là biển lửa.
‘Không tốt, phải đi nhanh!’
Biết rõ nguy hiểm, Hổ Yêu cắn răng lao ra, đạp chân xuống cuồng phong, nổ tung một đạo sóng khí cực lớn, thân hình như thoi đưa đâm xuyên vào biển lửa. Chỉ là khi thân thể chạm vào biển lửa, ý thức đã bị sự thống khổ kịch liệt bao phủ.
“Ách a… A…”
Ầm…
Có lẽ là do thiêu đốt yêu khí và yêu lực cường đại, Tam Muội Chân Hỏa càng bạo tạc, lan rộng ra bốn phương tám hướng. Giờ khắc này, tất cả yêu ma ý thức được không ổn đều hướng về phía xa rời biển lửa mà trốn.