Chương 254: Hoa nở người không biết, hoa tàn không người yêu - Truyen Dich

Xích Tâm - Cập nhật ngày 29 Tháng 3, 2025

Tại bên trong cung điện Cô Hoài Tín này, Thiên Môn thần thông của Quý Thiếu Khanh tái hiện!

Một màn này nếu bị nhóm người xem trận chiến đài Thiên Nhai kia thấy được, tất gây nên rung động thật lớn.

Nhưng Cô Hoài Tín dù sao cũng là Cô Hoài Tín.

Hắn ngồi ở chỗ đó, liền mí mắt cũng không nhấc một cái.

“Đây không phải Thiên Môn chân chính.” Hắn nhạt vừa nói.

Trúc Bích Quỳnh nhìn hắn: “Nếu như nó là thật, vậy nó liền có thể là thật. Ngài có thể nói cho ta thêm chi tiết về Thiên Môn thần thông. Nó liền có thể thật hơn một chút.”

“Coi như lại rất thật, cũng không phải thật. Có ý nghĩa gì?” Cô Hoài Tín hỏi.

Hắn đương nhiên biết đây là biểu hiện cường hãn cỡ nào, đương nhiên biết cái này có ý nghĩa gì.

Cho nên vấn đề này, vẫn là một loại khảo nghiệm.

Trúc Bích Quỳnh chỉ hỏi: “Làm đệ tử của ngài, có cần đối mặt những đối thủ như ngài không?”

Cô Hoài Tín cười.

Đây là hắn lần thứ hai cười hôm nay, không giống với lần thứ nhất khắc chế lạnh lẽo, lần này, hắn nở nụ cười trên ý nghĩa chân chính.

Hắn không khỏi nghĩ, bất kể nói thế nào, Trúc Bích Quỳnh này, xác thực đã từng là người của nhất hệ hắn.

Thế nhưng là…

Hắn nhìn cái phiến môn hộ mơ hồ trong hư không, nâng lên một ngón tay, hướng xuống một điểm, nói: “Phía dưới Thiên Môn, cấm chỉ phi hành.”

Ngón tay của hắn lại đi bên trên vừa nhấc: “Phía trên Thiên Môn, ta chống đỡ.”

Không đợi Trúc Bích Quỳnh buông lỏng một hơi, hắn lại nói: “Đây là lời ta từng nói với Thiếu Khanh.”

Thanh âm của hắn rất hòa hoãn, cho nên rất đau thương.

Giờ khắc này hắn không còn là tịnh hải trưởng lão, không còn là Chân Nhân đương thời, mà chỉ là một lão nhân lâm vào hồi ức, đau mất ái đồ.

Bầu không khí nhất thời ngưng kết.

“Làm một lãnh tụ của một phe phái, có vô số người, đi theo ta ăn cơm. Ta cần cân nhắc lợi ích, bất kỳ lựa chọn nào của ta, bất kỳ quyết định nào, đều cần cân nhắc lợi hại. Nhưng bởi vì như thế, liền muốn xóa đi tất cả tình cảm của ta sao? Ta là Chân Nhân đương thời, nhìn thấy thế giới thật, lại thủ không được cái thật trong lòng.”

“Những người phía sau ta, muốn ăn thịt, đẩy ta biến mất bi thương. Những người trước ta, có đại cục, đè ép ta không cho phép bi thương.”

Cô Hoài Tín nhẹ nhàng nhíu mày lại, dùng một loại hoang mang, bao hàm tức giận, nhìn Trúc Bích Quỳnh: “Sao ngươi nhỏ bé như vậy, đã hoàn toàn không liên quan gì đến ta, mà dám không nhìn tình cảm của ta?”

Cái áp bách kinh khủng kia, người không tự mình đối mặt, hoàn toàn không thể tưởng tượng.

Trời long đất nở đều không đủ để hình dung một vị Chân Nhân mang tới cảm giác áp bách.

Nhưng Trúc Bích Quỳnh, ngược lại đứng lên.

Cái mái vòm đại điện kia, cái cổ xưa môn hộ hư thực ở giữa, đã tiêu tán.

Nàng đứng ở nơi đó, lần thứ nhất đứng được giống một thanh kiếm.

Nàng gặp qua rất nhiều lần, cái bóng lưng sống lưng thẳng tắp kia.

Bây giờ nàng cũng đứng như vậy.

Cái này khiến nàng sinh ra lực lượng vô tận.

“Cô chân nhân, vừa vặn là bởi vì ta tôn trọng tình cảm của ngài, ta so bất luận kẻ nào đều muốn tôn trọng tình cảm của ngài. Cho nên ta mới đến, hướng ngài hiện ra giá trị của ta.”

“Ta không dám giấu diếm, đối với ngài là Chân Nhân đương thời, ta cũng không có khả năng giấu được.”

“Không cần không dám nói, Khương Vọng vì ta xuất sinh nhập tử, ta mang ơn hắn. Nhưng cùng lúc, ngài hận thấu xương hắn. Quả thật, có ít người không tôn trọng tình cảm của ngài, dùng quy tắc, dùng đại cục tới áp chế ngài. Có thể ta biết, hận không ép được, tình cảm cuối cùng sẽ có một ngày muốn bộc phát. Lại nhiều ràng buộc, cũng chỉ có thể ràng buộc ngài nhất thời, không ai có thể trói buộc ngài một thế.”

“Ta muốn hảo hảo còn sống, ta cũng muốn Khương Vọng thật tốt còn sống. Cho nên ta đến tìm ngài.”

“Ta hướng ngài hiện ra giá trị, không phải là cảm thấy ngài sẽ chỉ coi trọng giá trị. Mà là muốn để ngài biết được, ta ưu tú hơn Quý sư huynh, càng đáng giá bồi dưỡng. Sự tình Quý sư huynh có thể làm được, ta đều có thể, mà lại làm được càng tốt hơn. Trên phương diện giá trị, ta có thể thay thế Quý sư huynh.”

“Cuộc đời Quý sư huynh, ngắn ngủi mấy chục năm. Trong cuộc đời trải qua của ngài, bất quá chỉ là một đoạn ngắn chớp mắt là qua. Ta có thể dùng nhiều thời gian hơn làm bạn ngài, ta sẽ trả giá thực tình, bồi dưỡng tình cảm sư đồ giữa chúng ta. Trên phương diện tình cảm, ta cũng có thể thay thế Quý sư huynh.”

“Những chuyện ngu xuẩn Quý sư huynh biết làm, ta sẽ không. Những việc ác Quý sư huynh sẽ làm, ta sẽ không. Ta trải qua thế gian khổ, ta càng hiểu được trân quý.”

“Ta không dám hi vọng xa vời, ta có thể chi phối quyết định của ngài. Ta chỉ hi vọng một ngày kia, khi ngài cũng xem ta là ái đồ, có thể nhớ đến tâm tình của ta, không làm chuyện nhường ta thương tâm. Ta hi vọng dùng tất cả cố gắng của ta, đền bù tổn thất hiện thực của ngài, cùng tổn thương tình cảm.”

Trúc Bích Quỳnh chậm rãi kết thúc: “Đây là yêu cầu xa vời vô nghĩa của ta.”

Cô Hoài Tín nghe xong một đoạn bộc bạch dài này, tức giận trong mắt tiêu tán.

Như lời Trúc Bích Quỳnh nói, muốn giấu diếm một vị Chân Nhân đương thế có thể nhìn rõ bản chất, là gần như không có khả năng.

Như cái Thiên Môn gần như có thể đánh tráo kia, hắn một chút liền nhìn ra là giả.

Như cảm xúc dù là nhỏ bé nhất của Trúc Bích Quỳnh lúc này, đều nhất nhất hiện ra trong mắt hắn.

Động Chân, Động Chân.

Đối với Chân Nhân mà nói, cái gọi là da tướng xương tướng thần tướng, đều không trọng yếu. Nhìn thoáng qua quá khứ, tức thấy bản chất.

Cho nên hắn nhìn ra được. Trúc Bích Quỳnh thực sự nói thật.

“Ngươi khiến ta cảm thấy thú vị.” Cô Hoài Tín chậm rãi nói: “Nhưng ta làm sao có thể tin tưởng, ngươi sẽ không bởi vì Quý Thiếu Khanh, hành động Bích Châu, mà oán hận ta? Ngươi cảm niệm Khương Vọng như thế, ta làm sao có thể tin tưởng, một ngày kia, ngươi sẽ không bởi vì hắn, đâm lưng ta? Tình thầy trò, ha ha… Tình cảm của người, chẳng lẽ có thể dùng mục đích hiệu quả và lợi ích đạt được?”

Trúc Bích Quỳnh nhìn thẳng hắn: “Hết thảy của ta tại Điếu Hải Lâu, chắc hẳn ngài cũng biết rõ ràng. Biết ta là một người đơn giản cỡ nào, luôn luôn không tranh quyền thế, cho tới bây giờ vô hại với người.”

Cô Hoài Tín cũng không phủ nhận, thế nhưng nói: “Có thể bây giờ ngươi đã biến.”

“Quân tử luận việc làm không luận tâm, luận tâm trên đời không người hoàn mỹ.” Trúc Bích Quỳnh cúi người hành lễ: “Sư phụ. Ngài không nên đoán ta nghĩ như thế nào, ngài chỉ cần xem ta làm như thế nào.”

“Trước kia ta tại sao không phát hiện, môn hạ của ta có một đứa bé thú vị như thế.” Cô Hoài Tín có chút hăng hái mà nhìn nàng: “Thời khắc sinh tử, có thể mang đến cho người ta cải biến lớn như vậy sao? Ngươi lại giống như… đổi một người.”

“Cái gì yêu ma quỷ quái, có thể giấu giếm được mắt Chân Nhân? Sư phụ, ngài đã đứng trên vạn người. Chúng ta hiện tại cần để cho người nhìn thấy, là tương lai.” Trúc Bích Quỳnh dùng thanh âm bình tĩnh chắc chắn nói: “Ta có thể là cái tương lai kia.”

Lời nàng nói có đúng hay không, Cô Hoài Tín rõ ràng nhất.

Một phe phái, tức phải có người dẫn đầu, cũng phải có kẻ đến sau. Nếu là thời kì giáp vụ, khó tránh khỏi liền sẽ cho người ta xem nhẹ, thất chi lâu dài. Vì cái gì hắn cố gắng như vậy muốn bảo trụ Quý Thiếu Khanh, không chỉ là vì tình cảm sư đồ, ngoài tình cảm ra, trong các đệ tử của hắn, chỉ có Quý Thiếu Khanh, mới có thể để cho người nhìn thấy tương lai.

Nhưng…

Cô Hoài Tín hỏi: “Ngươi thật còn có tương lai sao?”

“Ta tin tưởng có.” Trúc Bích Quỳnh bình tĩnh nói: “Tin thì có.”

“Ta rất hiếu kỳ một sự kiện.” Thanh âm Cô Hoài Tín, biến nhẹ nhàng chậm chạp: “Nếu như bản tọa vẫn cự tuyệt ngươi, ngươi sẽ làm thế nào?”

Trúc Bích Quỳnh không chút do dự nói: “Tần chân nhân trước kia rất thích tỷ tỷ ta.”

Cô Hoài Tín từ chối cho ý kiến: “Tần chân nhân bản thân sát tính nặng, thích nàng ôn nhu kiên định trước kia, có thể chưa chắc thích nàng về sau cực đoan nhỏ hẹp.”

“Nhưng ta tin tưởng.” Trúc Bích Quỳnh tự tin nói: “Tần chân nhân coi như không thích, cũng không biết cự tuyệt một thiên kiêu.”

Ai có thể tưởng tượng ra được, cái tiểu cô nương thuần chân nhát gan kia, nàng không ngờ có thể… Tự cho mình là thiên kiêu!

“Ha ha ha ha ha ha…”

Bên trong đại điện, vang lên tiếng cười của Cô Hoài Tín.

Quay lại truyện Xích Tâm

Bảng Xếp Hạng

Chương 23: Lưu tuyết toái dạ

Xích Tâm - Tháng 3 31, 2025

Chương 22: Vận

Xích Tâm - Tháng 3 31, 2025

Chương 21: Trường sinh

Xích Tâm - Tháng 3 31, 2025