Chương 60 : Lục thư - Truyen Dich
Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên - Cập nhật ngày 14 Tháng 1, 2025
Trên đường cái, Bạch Chân Chân thỉnh thoảng dùng bả vai đụng nhẹ vào Trương Vũ, miệng nịnh nọt: “Vũ tử, ngươi chơi lâu quá rồi đấy.”
“Cho ta mượn chơi đùa một chút thôi.”
“Cái này giá trị mười vạn! Mười vạn đấy!” Trương Vũ vội vàng siết chặt lục thư trong tay: “Ngươi sức lực lớn như vậy, không cẩn thận làm hỏng thì sao? Bồi thường không nổi đâu.”
“Còn nữa, ngươi cứ lau lau nước bọt vào lục thư, làm sao ta dám cho mượn?”
Bạch Chân Chân nhìn Trương Vũ, thấy gương mặt cậu ta hà hơi bên cạnh lục thư, lấy lòng nói: “Vậy chúng ta trao đổi nhé, ngươi cho ta mượn chơi lục thư, ta sẽ cho ngươi mượn bất cứ cái gì mà ngươi thích.”
Hành động của Trương Vũ vẫn rất chuyên chú với lục thư khiến Bạch Chân Chân bực tức, lập tức nắm chặt tay Trương Vũ, mỉm cười ngọt ngào, lắc lắc cánh tay của cậu rằng: “Trương Vũ ca ca ~ cho mượn đi mà!”
Trương Vũ tranh thủ thời gian che đi ánh mắt của mình, thấy chỉ vừa mới nhìn đã như đang đối mặt với Cổ Thần: “Tranh thủ dừng lại đi, đừng làm ta thấy buồn nôn.”
“Hừ! Có nhược điểm rồi!” Bạch Chân Chân lập tức thả tay ra, đồng thời chộp lấy lục thư.
Trương Vũ trợn mắt, nói: “Ai, chỉ mượn của ngươi một lúc thôi, đến trạm xe trả lại cho ta.”
Bạch Chân Chân thở dài, lắc đầu: “Có người khác chính là có nhược điểm.”
“Ngươi xem kia, Người Gác Cửa hôm nay không có kẽ hở nào cả.”
“Vũ tử, ta khuyên ngươi sớm một chút tìm cách không để lại chỗ trống, xóa đi nhược điểm của mình đi……”
Trương Vũ lạnh lùng hừ một tiếng: “Ngươi có còn muốn hỏi mượn lục thư không?”
Đi thẳng đến nhà ga, Trương Vũ bị ánh mắt lưu luyến của Bạch Chân Chân nhìn theo, tay chỉ chỉ, rồi bước lên đường về nhà.
Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó trong thành phố.
Một thân ảnh liên lạc với Tô Hải Phong qua điện thoại.
“Tô Hải Phong:…… Tình huống cụ thể như vậy, hắn đã trở thành Trương Phiên Phiên bảo bọc thần phụ. Trong trường học, thủ đoạn bình thường lúc này là không thể dùng được với hắn.”
“Hơn nữa, hắn có lục thư, mỗi ngày đội tuần tra cộng tác viên đều có thể sử dụng một lần miễn phí phù chú……”
Chu Thiên Dực gật đầu, thản nhiên nói: “Đã rõ, muốn trước khi hắn quen thuộc lục thư và phù chú mà động thủ, hôm nay hắn vừa đúng lúc đang dùng một lần miễn phí phù chú…… Có lẽ hôm nay là cơ hội tốt nhất để ta động thủ?”
“Tô Hải Phong: Ngươi nên nhanh lên, tốt nhất là ngay bây giờ đi tìm hắn.”
Chu Thiên Dực nhẹ gật đầu: “Ta biết, chờ ta xử lý xong việc trong tay đã, ta sẽ đi tìm Trương Vũ.”
Tô Hải Phong khó hiểu hỏi: “Có việc gì quan trọng mà không thể làm sau?”
Chu Thiên Dực lắc đầu: “Có một số việc mà từng giây từng phút cũng không thể kéo dài.”
“Yên tâm, không lâu đâu, điều này sẽ không ảnh hưởng đến việc ta xử lý Trương Vũ.”
Cúp máy, thân hình Chu Thiên Dực khẽ động, dưới chân tạo ra một trận cuồng phong, phóng về phía trước.
Nắm chặt cái bao giao hàng trên lưng, Chu Thiên Dực dưới chân đường bê tông phát ra tiếng nổ vang, cả người liền gia tốc.
Dù việc xử lý Trương Vũ rất quan trọng, nhưng hắn cũng cần đảm bảo việc giao hàng đúng giờ, nên hắn muốn xử lý xong đơn hàng trước khi tìm Trương Vũ.
Từ khi bị Tà Thần kích phát tiềm lực, mỗi khi bước chân hắn nhanh hơn, pháp lực cũng gia tăng, thân thể càng trở nên mạnh mẽ. Thậm chí, tốc độ tu luyện cũng nhờ vậy mà tăng tiến.
Nên để vừa tu luyện vừa kiếm tiền, hắn cuối cùng quyết định ẩn mình mà làm shipper.
Hắn vẫn nhớ ngày đầu tiên đi giao hàng, nước trong bao văng khắp nơi, không những bị khách mắng, mà còn bị phạt mấy trăm vì nền tảng không đạt yêu cầu.
Sau khi quay lại chỗ giao hàng, trạm trưởng cho hắn một cốc nước. Ông nói rằng chỉ cần nước không bị văng ra là được.
Từ đó về sau, hắn ngày càng giao nhiều đơn hơn, cấp bậc nền tảng cũng cứ tăng lên.
Và không biết từ bao giờ, Chu Thiên Dực nhận ra mọi thứ xung quanh dường như chậm lại. Hỏi trạm trưởng thì mới biết không phải mọi thứ chậm đi, mà là hắn ngày càng nhanh hơn.
Nếu không phải vì phải ẩn mình, hắn chắc chắn có thể thi đầu tháng đều đạt cấp độ nhất.
Giao xong đơn hàng cuối cùng, nhìn vào sổ tiền, Chu Thiên Dực thở phào nhẹ nhõm.
“Như vậy…… Có thể đi tìm Trương Vũ.”
Không lâu sau, Chu Thiên Dực đã đến dưới lầu nơi Trương Vũ thuê phòng.
Trong lòng hắn thầm nghĩ: “Theo như lời Trương Vũ nói, trong phòng thuê không thể tu luyện, mỗi ngày hắn đều phải đến lầu cũ nát bên cạnh luyện công.”
“Vậy ta chỉ cần đợi đến khi hắn về lầu cũ nát thì hạ thủ cũng vừa lúc.”
……
Vừa về đến phòng cho thuê, Trương Vũ tắm rửa xong, bắt đầu thưởng thức lục thư trong tay, dự định nghiên cứu kĩ lưỡng công năng bên trong.
Dù sao hôm nay hắn chỉ sử dụng một đạo Câu Dịch phù, nhưng toàn bộ quá trình diễn ra quá nhanh, khiến hắn còn chưa có thời gian tự mình nghiên cứu kĩ lưỡng về lục thư.
Hắn đặt tay lên lục thư, dùng pháp lực phun vào, tay hắn cảm nhận được sự khác biệt.
Trên bùa chú kim quang lóe lên, hiện lên một cái màu vàng lưng cảnh giống như một tấm bùa, chỉ cần đầu ngón tay Trương Vũ nhẹ nhàng huy động, liền có thể vẽ ra từng đạo phù chú.
Tiếp theo, Trương Vũ nhẹ nhàng nâng tay lên, lục thư theo tay hắn mà bay lơ lửng, dừng ở trước mặt hắn.
Hắn nhẹ nhàng khua tay, lục thư liền lướt theo, sát bên tay hắn.
“Cái này dùng như vậy thì rất tiện, không cần cầm tay, chỉ cần vẽ bùa là được.”
Hắn chạm đầu ngón tay vào lục thư phía dưới cùng, sau đó kéo lên nhẹ nhàng, thấy trên lá bùa lưng cảnh lại lần nữa biến hóa, hiện ra từng hàng thông tin.
Tín đồ: Trương Vũ
Cảnh giới: Luyện Khí Cảnh
Tổng hợp tín ngưỡng đẳng cấp: 1
Trương Vũ nhìn xuống, thấy chính là tên của tám đại thần chức và tiêu ký, cũng có tiêu chú tín ngưỡng đẳng cấp.
Bởi vì Trương Vũ chưa từng tăng lên qua tín ngưỡng đẳng cấp, cho nên hắn ở tám đại thần chức tín ngưỡng đẳng cấp chỉ có 1 cấp.
Hắn tùy ý nhấn vào xếp hạng trên cùng là Vạn Dân bộ, thấy lục thư liền hiện ra hình ảnh chuyển động, hiện lên Linh giới thần điện.
Đằng sau hàng tường đỏ ngói vàng, Thiên Long bay múa, Phượng Hoàng xoay quanh, một vị đại thần tỏa ra quang mang ngũ sắc đứng trong điện, tay bấm đạo quyết, một cỗ từ bi khí tức ập đến, hai mắt khép hờ như không nỡ nhìn thấy thế giới khó khăn này.
Đó chính là Vạn Dân bộ chính thần, Chúng Sinh Thiên Sinh đại thần.
Và lục thư trên cũng hiện ra ba mục tuyển hạng.
1. Lễ bái thần
2. Cung phụng thần
3. Thỉnh giáo thần
Tại mục thỉnh giáo thần linh, còn có một mảnh sương mù xám xịt, dường như là bởi vì tín ngưỡng cấp bậc của Trương Vũ chưa đủ, nên ẩn giấu đi nhiều mục khác.
Nhìn ba mục tuyển hạng này, trong lòng Trương Vũ thầm nghĩ: “Lễ bái thần có ý nghĩa gì?”
Hắn hiếu kỳ nhấn vào, thì thấy lục thư hiện lên một hàng chữ: “Chúng Sinh Thiên Sinh đại thần cảm nhận được kính ý của ngươi.”
———
**Chương 62: Bái Thần**
“Ah?” Trương Vũ thấy thế trong lòng thầm nghĩ: “Cái này bái thần như qua mạng vậy sao?”
Đúng lúc này, điện thoại di động của hắn rung lên.
Vạn Dân bộ – Chúng Sinh Thiên Sinh đại thần
“Trả tiền 1000.”
Cái gì!?
Trương Vũ hoảng hốt, hắn không thể tin được việc chỉ nhấn vào lễ bái thần lại bị trừ 1000.
Càng không thể nào tiếp nhận hơn nữa, hắn căn bản không kích hoạt tài khoản trả tiền cho lục thư, vậy mà trực tiếp bị lấy tiền từ thẻ ngân hàng?
Trước đó, khi thi triển Câu Dịch phù ở Tung Dương cao trung, Trương Vũ chỉ dùng quyền lợi miễn phí mỗi ngày của đội tuần tra.
Hắn tìm một hồi nhưng không thấy mục nào là miễn phí.
Lại lo lắng không may lần nữa bị trừ tiền, hắn quyết định liên lạc với Trương Phiên Phiên để hỏi cho rõ.
Nghe Trương Vũ trình bày sự việc, Trương Phiên Phiên giải thích: “Bái thần là như vậy đấy, mỗi lần điểm vào là một ngàn, có thể liên tục bái.”
Trương Vũ hỏi: “Không phải…… Ta bây giờ biết phải trả tiền, vấn đề là ta chưa kích hoạt tài khoản trả tiền, sao họ có thể tự ý trừ tiền từ thẻ của ta?”
“Đó chính là sức mạnh của thần,” Trương Phiên Phiên nói, “Các thần có thể điều động hàng triệu tài khoản của nhân gian trong một giây.”
“Nếu ngay cả việc lấy tiền từ tài khoản của ngươi cũng không làm được, thì cái gì được gọi là thần đây?”
Cô tiếp lời: “Vì vậy, thiếu tiền của ai cũng tuyệt đối không được thiếu tiền của thần.”
“Trời ơi……” Trương Vũ nghe vậy trong thoáng chốc không nói nên lời, chỉ có thể nói một câu: “Thật là lợi hại.”
Trương Phiên Phiên bổ sung: “Nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, các thần đều có quy tắc, sẽ không tùy tiện.”
“Lần này là bởi vì ngươi tự muốn lễ bái, nên mới trừ của ngươi 1000.”
Trương Vũ thở dài trong lòng, lại hỏi: “Chị, nói cho ta biết một chút về công năng lục thư đó, ta sợ mình không cẩn thận bị trừ tiền lần nữa.”
Trương Phiên Phiên nói: “Mỗi ngày lễ bái thần là cách cơ bản nhất để tăng tín ngưỡng đẳng cấp. Càng tôn kính thì tín ngưỡng cấp càng cao, nhưng một ngày không lễ bái sẽ phải bắt đầu lại từ đầu.”
“Đối với người có tín ngưỡng cao hoặc thực lực phù chú mạnh thì mỗi ngày lễ bái thần đều là điều bắt buộc.”
Trương Vũ đã hiểu, rõ ràng mỗi ngày ít nhất cũng phải tiêu tốn 1000.
Trương Phiên Phiên tiếp tục nói: “Cung phụng thần linh là điểm hương, công đức cờ, cung cấp nuôi dưỡng bài vị, các phương thức khác nhau, càng đắt đỏ hiệu quả càng tốt, và cũng có thể tăng sức mạnh của phù chú, gia tăng đặc quyền.”
“Ngươi có thể ấn vào mục cung phụng thần để xem, không cần sử dụng tiền.”
Trương Vũ lúc này mới cẩn thận từng li từng tí mở mục cung phụng thần.
Hắn nhìn thấy các mục như dâng hương, treo công đức cờ, lập bài vị, tụng kinh với đủ loại tình trạng giá trị từ trăm đến vạn.
Khi đọc phần giới thiệu, hắn mới ngộ ra…… Cái này có vẻ giống như là hình thức cung phụng viễn trình, dùng tiền thì có tác dụng trong Linh giới.
Vậy giờ mọi thứ liệu có phải đều là giả lập không!?
Cuối cùng, Trương Vũ cũng hiểu vì sao tám bộ chính thần lại có tiền, từng vị thần này thực sự đều là kiếm tiền.
Trương Phiên Phiên tiếp tục giới thiệu: “Thỉnh giáo thần, như tên gọi, là hỏi ý kiến thần để biết về phù chú. Tại đây tiêu hao rất lớn, hơn nữa tín ngưỡng đẳng cấp của ngươi quá thấp, hiện tại không cần dùng tiền trong này.”
“Dưới đó bị sương mù che phủ, ngươi không nhìn thấy nhưng những mục đó cần tín ngưỡng đẳng cấp cao hơn mới có thể mở ra, hiện tại không cần phí tâm suy nghĩ nhiều……”
Cắt đứt cuộc điện thoại với Trương Phiên Phiên, Trương Vũ bất đắc dĩ nhìn vào lục thư trước mắt, trong lòng cảm giác chua xót.
“Phù chú…… Thật sự quá khó khăn.”
“Kiến thức cần tiêu tốn bao nhiêu tiền cho lớp mười đây?”
Khi Trương Vũ đang trầm tư thì trong đầu lại vang lên tiếng đếm ngược, nhắc nhở hắn đừng mất tập trung, phải nhanh chóng tu luyện.
Hắn chỉ có thể tạm thời bỏ qua suy nghĩ này, trước tiên đi lấy thịt yêu thú pha nước uống, sau đó hướng về lầu cũ nát, chuẩn bị bắt đầu luyện tập trong hôm nay.
Dù sao thi đấu thực sự còn cách vài tháng nữa, nhưng hiện tại gần nhất thực sự là thi đấu võ đạo.
Nghĩ đến võ đạo, Trương Vũ lại cảm thấy tự tin.
“Hiện tại ta đã đạt tán thủ cấp 5, Vô Cực Vân Thủ cấp 10, Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết cấp 6. Nếu là trong thi đấu thực chiến, đều phát huy hết sức mạnh thì chắc chắn sẽ có ưu thế rất lớn. Nhưng vấn đề là……”
Trương Vũ thầm nghĩ: “Các át chủ bài này phải ẩn giấu đi.”
Đặc biệt là cấp 10 Vô Cực Vân Thủ, đây là công pháp mới đến trong thi đấu.
Nếu để lộ ra trong thi đấu võ đạo hơn một tháng sau, hắn thật sự rất có khả năng gây chú ý quá lớn, đến lúc đó Trương Phiên Phiên cũng không che chở nổi cho hắn.
“Tóm lại, trong thi đấu võ đạo, ta nên ẩn giấu đi các công pháp cao cấp, vậy bây giờ cần tăng cường khả năng cơ bản đã.”
Đến được lầu cũ nát, Trương Vũ lần nữa tu luyện Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Từng đạo võ đạo ý niệm bùng nổ trong thức hải, một trong một ngoài đồng thời bắt đầu thi triển chín bộ võ học của Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Khi tác dụng của Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết phát huy, Trương Vũ chỉ cảm thấy toàn thân nhiệt huyết sôi trào, động lực dâng trào, một cỗ chiến đấu ý niệm thúc đẩy hắn lao vào luyện tập cuồng nhiệt.
Khi Trương Vũ hoàn toàn tập trung vào việc tu luyện, đang gắng sức rèn luyện với Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Ở góc cầu thang tối tăm của lầu cũ nát, một thân ảnh im lặng quan sát Trương Vũ.
Chu Thiên Dực thầm nghĩ: “Không thể để Trương Vũ có thời gian sử dụng lục thư.”
“Phải đợi hắn suy yếu nhất, lúc không còn khả năng thì mới ra tay.”
Chờ đợi khoảng hơn hai giờ sau.
Chu Thiên Dực thấy Trương Vũ động tác dần chậm lại, nín hơi, dồn sức vào trong đan điền…… Hắn chuẩn bị động thủ.
Sưu!
Ngay trong khoảnh khắc Trương Vũ quay lưng, Chu Thiên Dực như một cơn bão lao tới, với sức mạnh cấp 5 vọt lên cực hạn, một cú đá nhằm về phía áo thun của Trương Vũ.
Nhìn thấy mình đã đến cách Trương Vũ ba mét mà đối phương vẫn chưa hoàn toàn quay lại, ánh mắt Chu Thiên Dực lóe lên tia sáng.
Hắn tin tưởng với một cú đá này, chỉ cần đạp trúng Trương Vũ, đủ sức để đánh bại đối phương.
Chu Thiên Dực trong lòng đã tính toán xong việc đánh bại Trương Vũ, rồi sẽ ra tay đánh cho hắn mất hết ý thức.
Chớp mắt sau đó, một cỗ sương trắng như cương khí bỗng dưng tỏa ra từ chiếc áo của Trương Vũ.
Phanh!
Chu Thiên Dực trong lòng chấn động, chỉ cảm thấy cú đá này giống như đá vào bông, nhẹ nhàng đến mức không dùng chút sức lực nào.
Nhưng ngay sau đó, một cỗ lực lượng lớn tràn ngập theo màu trắng cương khí mãnh liệt phản phùng lại, va chạm vào lòng bàn chân của hắn.